Hà Quảng
Em đi
Không biết bây giờ em ở đâu
Mùa thu giăng tận phía chân
trời
Lang thang mây tím về ngang
ngõ
Một thoáng lặng thầm cánh thu
rơi.
Con đường ngày ấy buồn trống
vắng
Bóng dáng sương mờ bao nhớ
thương
Em đi biền biệt phương trời
cũ
Đọng lại trong lòng nỗi vấn
vương!
Có thể bây giờ chẳng còn mong
Chẳng còn mơ ước lối em sang
Thơ tình đọng lại bao sầu
mộng
Ai hỡi? Người sao lắm phủ
phàng!
Em đi cách biệt từ dạo ấy!
Chẳng nói lời nhau phút “Giã
từ”?
Bỏ lại sau lưng bao nỗi nhớ
Nhạt nhòa sầu rụng mấy tờ thư.
Những vần thơ của a khiến ng ta phải thổn thức đấy. Luôn vui và làm những bài thơ hay như thế, a nhé.
Trả lờiXóaBài thơ hay thật hả em. Anh thấy sao trục trặc mà!
XóaBài thơ hay và thật nhiều cảm xúc ghé sang thăm anh chúc buổi chiều thật vui!
Trả lờiXóaAnh rất sướng vì được em và Violet khen bài thơ này đấy!
Xóa