Hà
Quảng
Đôi
miền thương nhớ
Anh
đi rồi phố xá buồn tênh
Đường
Sài Gòn ngập tràn nỗi nhớ
Em
mong mỏi chút tình riêng trong gió
Thẫn
thờ chi khi phố lên đèn?
Đường
Sài Gòn tấp nập người đông
Sao
em thấy cõi lòng bao trống trải
Có
phải anh đang thả hồn mê mải
Về
phương nào nơi ấy không em?
Rèm
mở rồi anh có những vần thơ
Những
vần thơ từ trong sâu thẳm
Những
vần thơ lời yêu đằm thắm
Nơi
hoài mong chỉ có riêng em.
Cuối
hạ con ve sầu thường đi vắng
Chiều
Sài Gòn hay bất chợt cơn mưa
Mưa
nơi này, nơi kia trời hững nắng
Có
phải đôi miền thương nhớ… vọng về nhau?