Hà Quảng
Bao điều ao ước
Anh gặp em ngày Sài Gòn đầy
nắng
Tháng bảy về bao nỗi nhớ
thương
Nỗi nhớ ấy phủ màu ngày tháng
đợi
Thổn thức hoài tình ai vấn
vương.
Có phải tình em xanh màu lá
cỏ
Trời Sài Gòn bất chợt cơn mưa
Nắng dịu nhẹ như mắt em sũng
ướt
Lời tình yêu thắp cánh thu
xưa.
Anh biết nói sao để gọi là
vừa
Màu nhung nhớ trải dài ngày
tháng rộng
Trái tim anh có lần bỏ ngỏ
Để nhớ nhung thầm lặng chờ
mong.
Không biết bây giờ đường tình
có cong
Vệt nhớ vệt thương nắng chiều
mong đợi
Ở bên ấy ai cảm màu phẳng
lặng
Sao bên này nỗi nhớ cứ đầy
vơi.
Khoảng cách bao năm nhung nhớ vọng về
Màu nhớ ấy lặng thầm trong
khóe mắt
Nắng Sài Gòn gợi bao điều rất
thật
Còn bao điều ao ước phải
không em?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét