Hà
Quảng
Chiều mưa Sài Gòn
anh
đợi em nơi cánh cửa mùa thu
mùa thu hoang vắng quá
vầng lá vàng rơi nhẹ
mùa thu hoang vắng quá
vầng lá vàng rơi nhẹ
lững
lờ từng đám mây
chầm
chậm trôi.
anh thấy nơi cánh cửa ấy có những ngày qua
ngày qua em cho anh bao yêu thương trìu mến
cho anh những vần thơ ngọt mềm
mái
tóc em chiều Sài Gòn lộng gió
Sài Gòn nên thơ
Sài Gòn một chiều mưa
một chiều mưa từng giọt lưa thưa
Gieo
vào lòng anh nỗi nhớ
anh gọi thầm tên ai
trong
chiều mưa năm ấy
em có nghe tiếng động bên hiên nhà
em có nghe tiếng động bên hiên nhà
hay
tiếng động thốt lên từ con tim
chiều
mưa Sài Gòn.