Chùm thơ Hà Quảng đón xuân
Hà Quảng
1.Cỏ thơm
Từ cõi miền xa thẳm
Em hiện hữu xuân này
Màu cỏ thơm quyến rủ
Để lòng ai ngấm say.
Có một loài cỏ thơm
Trong khu vườn tình ái
Làm bao đêm trăn trở
Bến bờ nhớ thương ơi!
Đất trời đang chuyển giao
Cỏ thơm khoe sắc mới
Chỉ là mến thương thôi
Sao lòng anh cứ ngỡ…
Có phải anh chiêm bao
Giữa đôi bờ hư thực
Mùa xuân về rạo rực
Lời tỏ tình yêu thương.
Theo nỗi nhớ thời gian
Sỏi đá dẫu hao mòn
Loài cỏ thơm quý phái
Duyên dáng giữa trời xuân.
Có một loài cỏ thơm
Lan tỏa tận cõi lòng
Em có nghe tiếng sóng
Anh đón mùa xuân sang!
2.Tình
em và mùa xuân
Mùa
xuân này anh muốn nói với em
Câu thơ tình nhớ thương ngày tháng cũ
Năm tháng đi qua vẫn còn chưa đủ
Anh
âm thầm lặng lẽ ánh sao rơi.
Ánh
sao rơi vào miền xa thẳm
Câu
thơ tình anh viết rẽ sang trang
Câu
thơ tình anh viết sao lãng mạn
Cánh
đồng khuya tình tự đón xuân về.
Một
chút gì vẫn còn nguyên đó
Mùa
xuân này ai tha thiết lời yêu
Dù
biết rằng cuộc sống bao điều…
Chiều
Sài Gòn long lanh nỗi nhớ.
Em
mang tên loài hoa màu tím
Tím
trong anh nỗi nhớ dâng tràn
Có
ai ngồi đếm bước thời gian
Thấp
thoáng dáng em về ngang ngõ.
Tình
em và mùa xuân đằm thắm
Thiết
tha lòng chàng xứ Quảng ước ao
Biết
bao điều cuộc sống khát khao
Chúng
mình bên nhau chờ giao thừa đến!
3.Em có về Quảng Ngãi
Tết năm nay em có về Quảng
Ngãi
Trời quê hương vào độ giao
mùa
Đám ruộng nhỏ nay thay vùng
đổi thửa
Gió sông Trà khao khát đợi
người thương.
Em có về với ao ước chờ mong
Mẹ già đợi em ngày về ăn Tết
Dù ngày Tết có đơn sơ đạm bạc
Gia đình đông vui mẹ thấy
thỏa lòng.
Câu ca quê mình ngời ánh bình
minh
Rặng phi lao gió lùa trở giấc
Em có nghe mùa xuân trong
lòng đất
Quê hương mình đổi thịt thay
da.
Em có về với đất Quảng quê ta
Cánh đồng lúa mơn man đang
thì con gái
Núi Thiên Ấn muôn người đi
trẩy hội
Trời đất giao mùa mẹ mong đợi
chờ em!
4. Tình thơ
Không biết chiều nay ai nhớ
ai
Mà sao con sóng vỗ liên hồi
Anh nghe hơi thở trong lòng
biển
Một giấc mơ màng cõi xa xôi.
Em nói rằng thương mến thương
thôi
Trong anh thao thức vẫn đong đầy
Mùa xuân chầm chậm về ngang
ngõ
Ai biết tình ai ngấm ngầm
say!
Vần thơ anh viết có thu rơi
Một ánh trăng khuya lạc bến
bờ
Hơi sương phủ kín ngày xưa cũ
Em vẫn tình thơ bến sông mơ.
Em vẫn là em của tình thơ
Nhớ nhung nét bút vọng những
ngày…
Màu xanh kỷ niệm thời xa ấy
Lặng lẽ lòng ai thương nhớ
ai.
Chỉ biết rằng em - em của thơ
Vần thơ thao thức bóng trăng
ngà
Đêm đêm lan tỏa bờ sông lạnh
Nỗi nhớ sao mà cứ thiết tha!
5.Nỗi niềm
Em vẫn trinh nguyên màu sắc
cũ
Nỗi niềm riêng hồi họp đón
xuân sang
Đầu tháng Chạp không khí Tết
rộn ràng
Thảng thốt bao điều anh chưa
kịp nói.
Ở phương xa có người đang
mong đợi
Mua vé tàu về Tết với quê
hương
Biết bao buồn vui trên khắp
nẻo đường
Nỗi buồn nào hơn khi tàu hết
vé!
Không chỉ riêng em mà bao
người khác nữa
Công việc cuối năm tất bật đủ
điều
Trời cuối đông bóng ngả liêu
xiêu
Và còn nữa… lo đường về ngày
Tết!
Nỗi nhớ niềm vui được về quê
ăn Tết
Không khí quê nhà nhè nhẹ dịu
êm
Không khí quê nhà đầm ấm yêu
thương
Đan cài chặt nỗi lòng người
xa xứ.
Không biết có ai làm người lữ
thứ
Khi Tết về ngồi ngắm sương
rơi
Chắc thấm thía bao điều trong
tiềm thức
Bỗng giật mình khi xuân đến
nơi nơi…
6. Mùa xuân nơi Trường Sa
Những con tàu thêm sức xuân
ra đảo
Mang tình yêu hơi thở đất
liền
Sóng bạc đầu vỗ nhịp triền
miên
Lấp lánh hoa bàng vuông khoe
sắc.
Mùa xuân nơi Trường Sa thân
yêu
Đâu chỉ có sóng gió và mây
trời lồng lộng…
Mà có cả chiếc bánh chưng
dáng hình của đất
Bầu trời xanh chắp cánh giấc
mơ xanh.
Chim hải âu vỗ cánh tung trời
Rạo rực tình yêu lòng người
vợ trẻ
Cảm nhận bao điều mùa xuân
mới mẻ
Dõi mắt trông chồng về phía
khơi xa.
Mùa xuân nơi Trường Sa chúng
ta
Anh lính đảo vững vàng tay
súng
Vững niềm tin nơi lãnh hải
tiền tiêu
Chắc tay súng giữ chủ quyền
đất nước.
Nối yêu thương đảo với đất
liền
Lời thề thiêng liêng cao cả
nhất
Quyết không để một tấc đất bị
mất
Quyết không để kẻ thù chiếm
lấy đảo nhà.
Mùa xuân về trên đảo Trường
Sa
Biển xanh hơn và gợi ngàn nỗi
nhớ
Lá thư tình của người yêu
nhắc nhở
Sống trọn tình cho Tổ quốc và
em.
7. Cầu cảng Lý Sơn
Những chuyến tàu nối nhau ra
đảo
Cầu cảng Lý Sơn cười nói rộn
ràng
Người đi làm xa nay về ăn tết
Sum họp gia đình tình cảm
chứa chan.
Cầu cảng này còn đây bao kỷ
niệm
Buổi tiễn anh đi em hẹn ngày
về
Nỗi nhớ niềm thương đan cài
buộc chặt
Điện lưới quốc gia rực sáng
đường quê.
Đỉnh Thới Lới muôn đời vẫn
vậy
Vẫn uy nghi sừng sững giữa
biển đông
Vẫn ung dung như người dân
đất đảo
Dong thuyền ra khơi giữ biển
yêu thương.
Con sóng biển Đông vỗ nhịp
triền miên
Khẳng định chủ quyền biên
cương nước Việt
Mùa xuân về cho tình yêu tha
thiết
Cây bàng trái vuông khao khát
đợi chờ…
Trở lại bến xưa gặp lại con
đò
Nhộn nhịp vui tươi ngập tràn
hàng hóa
Cầu cảng Lý Sơn những ngày
giáp tết
Như bản tình ca khúc hát giao
mùa.